Nhật ký trong những ngày đầu có con sau 9 năm chữa trị

Tâm trạng mẹ khi cầm que thử thai

Con biết không, trên hành trình tìm con khi thấy chỗ nào có em bé ánh mắt mẹ đều hướng theo, gặp con của bạn hay con người thân mẹ đều xin được bế một chút, chơi một chút cho đỡ thèm. Cảm giác khi nhìn vào ánh mắt ngây ngô của em bé mà nước mắt mẹ rưng rưng. Sau khi cưới nhau được 8 năm, đã thử đủ mọi cách, uống mọi loại thuốc từ Bắc vào Nam, bố mẹ quyết định làm thụ tinh trong ống nghiệm (IVF). Gia đình khao khát có một tiếng cười trẻ thơ, tiếng bi bô giọng con tập nói.

Bố mẹ đều thích trẻ con, khi lấy nhau cũng đã gần 30 tuổi rồi nên cưới xong bố mẹ muốn có em bé liền. Ban đầu bố mẹ cũng hào hứng lắm, nhưng đợi mãi mà chẳng thấy có tin vui. Có nhiều lần gặp bạn bè cùng trang lứa, nhiều người lập gia đình sau mẹ mà tay bồng tay bế, gia đình con cái đông đủ cả, riêng có mỗi mẹ vẫn chỉ có mình bố bên cạnh. Tủi thân lắm chứ! Khó khăn nhất là lúc mẹ cầm que thử thai con yêu ạ. Cứ nhìn 1 vạch mãi mà mắt ngấn lệ, bố cũng động viên mẹ nhiều nhưng ánh mặt bố mẹ nhận thấy nỗi buồn sâu thẳm.

Chắc chỉ ai đã trải qua hoàn cảnh hiếm muộn như mẹ mới thật sự hiểu được nỗi thất vọng và cơ cực ấy. 8 năm mong chờ con là 8 năm mẹ phải đối diện với những áp lực tinh thần từ chính cảm xúc, suy nghĩ của bản thân mẹ và hàng nghìn câu hỏi đến từ bạn bè, họ hàng xung quanh. Ai cũng thắc mắc vì sao đã 8 năm rồi, bố mẹ vẫn chưa có con, vì sao không đẻ được... những câu hỏi quan tâm của mọi người nhưng cũng khiến mẹ chạnh lòng buồn tủi. 

Ngoài bạn bè, họ hàng thì 2 bên nội ngoại cũng khiến mẹ và bố con có một áp lực tinh thần vô hình. Ông bà lớn tuổi nên mong cháu, ban đầu cũng hỏi nhưng sợ mẹ buồn nên sau ông bà không nói gì, nhưng thấy ông bà tìm kiếm thợ này, thuốc kia hay hỏi han người thân về chuyện sinh đẻ là mẹ cũng hiểu. Mẹ buồn vì khiến ông bà lo nghĩ nhiều, mẹ cũng buồn cho chính số phận lận đận của mẹ con yêu ạ. Tất cả những điều đó khiến mẹ sợ phải đối diện với mọi người, đặc biệt là người thân của bố mẹ. Có những khi mẹ bất lực bật khóc nức nở vì những cố gắng, nỗ lực mọi cách mà không đưa tới kết quả như mong đợi. 

Đã tới lúc tưởng chừng đạt được quả ngọt, nhưng lại không phải?

Như mẹ kể ở trên với con, sau khi cưới xong bố mẹ muốn có em bé luôn nhưng mọi thứ không như mong muốn. Sau vài năm không thấy có tin vui, bố mẹ nghĩ rằng sức khỏe có vấn đề nên đã cùng nhau đến bệnh viện khám. Sau khi thăm khám và làm các xét nghiệm, siêu âm, bác sĩ thông báo mẹ bị tắc ống dẫn trứng. Khi đó mẹ vừa mừng vừa lo, lo vì sức khỏe có vấn đề, mừng vì đã biết được nguyên nhân chậm có con, chỉ cần phẫu thuật thành công sẽ sớm có tin vui. 

Được bố động viên, chăm sóc mẹ đã làm phẫu thuật thành công. Lúc ấy, gánh nặng tâm lý nhẹ đi rất nhiều, bố và mẹ nghĩ mọi thứ đã qua, đã sắp đến đích rồi. Nhưng thật ra cuộc hành trình mới chỉ bắt đầu thôi con ạ. 1 năm rồi 2 năm trôi qua sau khi làm phẫu thuật nhưng hy vọng có con càng ngày càng giảm dần. Mẹ và bố lại một lần nữa tới bệnh viện kiểm tra, mọi thứ đều ổn nhưng không hiểu sao con chưa tới. Mẹ thật sự suy sụp và chán nản, tưởng chừng như giấc mơ có con sắp thành hiện thực thì cánh cửa đó lại khép lại một lần nữa với bố mẹ.

Nhưng cảm giác chua xót đó chỉ xuất hiện một thời gian ngắn, tình yêu con trẻ quá lớn nên niềm hy vọng có con lại trở lại với mẹ. Bác sĩ khi nghe xong hoàn cảnh cũng như tâm tư của mẹ đã hỗ trợ tư vấn các biện pháp tiên tiến - một nhịp cầu mới để bố mẹ có được con. Thế là bố mẹ đã chọn thụ tinh trong ống nghiệm (IVF). Nếu sau con lớn, nếu có năng lực và duyên con nên chọn học bên y con nhé! Khi đó con sẽ là cô bé mang đến niềm vui và hạnh phúc cho nhiều gia đình bằng nghề cao cả này.

Kết quả ngọt ngào sau hành trình gian khổ tìm con

Khi lựa chọn tơi phương pháp IVF, bố mẹ nghĩ đây sẽ là phương pháp cuối cùng trên hành trình gian nan này. Sau những khó khăn ban đầu trên chặng đường cấy ghép phôi, mẹ và bố đã vỡ òa cảm xúc khi que test lên 2 vạch. Con biết không khi đó bố mẹ chỉ biết ôm nhau khóc, mọi cảm xúc trở nên hỗn độn không thể diễn tả được bằng lời. Sẽ chẳng có niềm hạnh phúc nào có thể to lớn hơn khi giấc mơ có con đã thành sự thật.

Quá trình mang thai con mẹ nghén nặng lắm: không ăn uống được gì, ngủ cũng ít, mẹ sụt kí rất nhiều lúc này. Có lẽ ông trời cho mẹ thêm thử thách be bé nữa để tặng cho mẹ một viên kim cương hạnh phúc là con.

Hơn 9 tháng mang nặng, cũng đã đến giai đoạn “đẻ đau”. Không chỉ có mẹ mà cả đại gia đình nội ngoại đều mong chờ giây phút con gái yêu của mẹ chào đời. Mẹ vẫn nhớ hôm đó là một đêm mùa hè mát mẻ, trời đầy sao và gió thổi nhè nhẹ trên những giỏ lan bố treo bên hiên nhà. Mẹ vẫn ngồi hóng gió như mọi hôm thì cơn gò bụng tới, nước ối rỉ xuống chân, mẹ biết thời khắc thiêng liêng sắp tới rồi. Bố mẹ vội bắt xe vào bệnh viện, trên đường đi mẹ đau bụng dần, bố vừa thấm mồ hôi vừa động viên hai mẹ con. Thương yêu rất nhiều! Giây phút khi nghe tiếng khóc của con là khoảnh khắc tuyệt vời nhất mà mẹ đã trải qua.

Thời gian thấm thoát trôi qua nhanh, mùa hè nắng vàng qua mùa thu dịu mát, con mẹ đã cứng cáp hơn rất nhiều. Con lanh lợi, hoạt bát, tiếng khóc và tiếng cười của con làm sống lại căn nhà nhỏ của chúng ta.

Con thân mến, khi viết ra những dòng này không phải mẹ muốn kể lể những khó khăn, gian khổ mà bố mẹ đã trải qua. Mẹ chỉ muốn nhắn nhủ con rằng, con đến với bố mẹ không chút dễ dàng gì, nên con hãy trân quý bản thân, yêu thương chính mình và những người xung quanh. Bố mẹ rất rất may mắn để có trái ngọt là con, nên trên hành trình sau này, con hãy giúp bố mẹ trả ơn lại cuộc đời này con nhé! Mẹ tin con gái yêu của mẹ sẽ lớn lên khỏe mạnh, có tấm lòng tràn đầy yêu thương và ấm áp. Mẹ và bố yêu con rất nhiều!

Author Figure

Đôi điều tâm sự

Lead Designer

While the law might seem obvious, designers often engage in creative work where they try to reinvent the wheel for the sake of novelty.